PDF
GoogleDocs
[TABLE][TR][TH][MEDIA=googlepdf]0B_BqI2p4nMp8YllDYktQMTl0M0U[/MEDIA][/TH][TH][MEDIA=googledocs]1CqWfCWu51BmK8gBNfTS6v1PSYYei3U6ANhEsrevL0Y4[/MEDIA][/TH][/TR][/TABLE]
15 – Đầu quạ, quá giang,
Sang sông về đò.
Có nhẩy gẫy cây,
Mây leo, bèo trôi.
Ổi xanh, hành bóc,
Róc vỏ, đỏ lòng.
Tôm cong đít vịt,
Sang cành nẻ,
Bẻ cành xanh,
Vét bàn thiên-hạ.
16 – Đầu năm ăn quả thanh-yên,
Cuối năm ăn bưởi cho nên đèo bòng.
Vì cam cho quýt đèo bòng,
Vì em nhan-sắc cho lòng nhớ thương.
17 – Đem thân vào chốn cát lầm,
Cho thân lấm-láp như mầu ngó sen.
Đêm đêm ngồi tựa bóng đèn,
Than thân với bóng, giải phiền với hoa.
18 – Đem quân ra đóng cửa Hùng-quan,
Chim muông giọng hót, hoa ngàn hương đưa.
Nhớ ai ngơ-ngẩn, ngẩn- ngơ
Nhớ ai, ai nhớ, bây giờ nhớ ai?
19 – Đèn khoe đèn tỏ hơn giăng,
Đèn ra chỗ gió còn chăng hỡi đèn?
Giăng khoe giăng tỏ hơn đèn,
Cơ sao giăng lại phải luồn đám mây?
20 – Đèn tôi từ thuở Toại-Nhân
Dùi cây lấy lửa để muôn dân phanh ẩm
[thục thực.
Từ thở ấy hỏa sinh bất tức,
Sinh có đèn sáng nức bốn phương.
Giai văn phòng cố lập văn-chương,
Cũng phải đèn sôi kinh, nấu sử.
Gái thục nữ giữ bề cung cấm,
Cũng lấy đèn dệt gấm, thêu hoa.
Dầu đến nhà quê cũng nhờ bóng sáng,
Sách có chữ rằng: «Hỏa chi công đại hĩ tai.»
21 – Đêm qua anh nằm nhà ngoài,
Để em than ngắn, thở dài nhà trong.
Ước gì anh được vô phòng,
Loan ôm lấy phượng, phượng bồng lấy loan.
22 – Đêm giăng thanh, anh mới hỏi nàng.
Tre non đủ lá đang sàng nên chăng?
- Đan sàng thiếp cũng xin vâng,
Tre vừa đủ lá non chăng hỡi chàng?
23 – Đêm qua rủ-rỉ rù-rì.
Tiếng nặng bằng bấc, tiếng chì bằng bông.
Chì khoe chì nặng hơn đồng,
Sao chì chẳng đúc nên cồng, nên chiêng?
24 – Đêm qua mây kéo đen dầm.
Thấy hai người ấy thì-thầm với nhau,
Tưởng rằng tính toán tiền cau.
Ai ngờ nhân-tình vụn với nhau bao giờ,
25 – Đêm đêm tưởng dạng Ngân-hà,
Bóng sao tinh đẩu đã ba năm tròn
Đá mòn, nhưng dạ chẳng mòn,
Tào-khê nước chảy, lòng còn trơ-trơ.
26 – Đêm qua kẻ trộm vào nhà,
Làm thinh chợp mắt để mà mất trâu.
Nằm đây, chớ chẳng ngủ đâu,
Thức mà giữ lấy con trâu, con bò,
Nằm đây, nào đã ngủ cho,
Thức mà giữ lấy con bò, con trâu.
27 – Đêm qua mận mới hỏi đào:
Vườn xuân đã có ai vào hái hoa?
Bóng đào chênh-chếch nở ra,
Giang tay muốn hái, sợ nhà có cây.
Lạ lùng anh mới tới đây,
Thấy hoa liền hái, biết cây ai trồng?
28 – Đêm qua, nguyệt lặn về tây.
Sự tình kẻ đấy, người đây còn dài
Trúc với mai, mai về trúc nhớ
Trúc giở về, mai nhớ trúc không?
Bây giờ kẻ bắc, người đông,
Kể sao cho xiết tấm lòng tương-tư.
29 – Đêm đông trường, em nghe con vượn
[cầm canh.
Nghe chim khuyên tổ, nghe anh khuyên nàng.
Giàu giữa làng, trái duyên khôn ép,
Khó nước người, phải kiếp tìm đi,
Tiền trăm, bạc chục kể chi?
30 – Đêm qua vật đổi, sao dời,
Tiếc công gắn bó, tiếc nhời giao đoan.
Đêm qua rót đọi dầu đầy,
Bấc non chẳng cháy, oan mày dầu ơi.
Đêm qua rót đọi dầu vơi,
Bấc non chẳng cháy, dầu ơi oan mày (1)!
31 – Đêm hè, gió mát, giăng thanh,
Em ngồi chẻ lạt cho anh chắt thừng.
Lạt chẳng mỏng sao thừng được tốt,
Duyên đôi ta đã trót cùng nhau.
Trăm năm thề những bạc đầu,
Chớ tham phú quý, đi cầu giăng hoa.
32 – Đêm năm canh, năm vợ ngồi hầu,
Vợ cả pha nước, têm giầu chàng xơi,
Vợ hai giải chiếu, chia bài,
Vợ ba coi sóc nhà ngoài, nhà trong.
Vợ tư giải chiếu quạt mùng,
Vợ năm thức dậy trong lòng xót xa.
Chè thang, cháo đậu bưng ra,
Chàng xơi một bát kẻo mà công lênh.
33 – Đêm qua, đêm lạnh, đêm lùng,
Đêm đắp áo ngắn, đêm chung áo dài.
Bây giờ chàng đã nghe ai,
Áo ngắn chẳng đắp, áo dài không chung.
Bây giờ sự đã nhạt-nhùng,
Giấm thanh đổ biển mấy thùng cho chua
(1) – nỗi oan tôi rót dầu
Cá lên mặt nước, cá khô,
Vì anh, em phải giang hồ tiếng tăm.
34 – Đêm đêm khêu ngọn đèn loan,
Nhớ chàng quân-tử, thở-than mấy nhời.
Mong chàng, chẳng thấy chàng ôi!
Thiếp tôi trằn-trọc, vội dời chân ra,
Nhác trông lên, giăng đã sế tà,
Đêm hôm khuya-khoắt con gà đã gáy sang
[canh.
Mong anh mà chẳng thấy ah,
Thiếp tôi buồn bã khêu quanh ngọn đèn.
35 – Đêm qua giời sáng giăng rầm,
Anh đi qua cửa, em nằm không yên.
Mê anh chẳng phải mê tiền,
Thấy anh lịch-sự có duyên dịu-dàng.
Thấy anh, em những mơ-màng.
Tưởng rằng đây đấy phượng-hoàng kết đôi.
Thấy anh chưa kịp ngỏ nhời,
Ai ngờ anh đã vội dời gót loan.
Thiếp tôi mê-mẩn canh tàn,
Chiêm-bao như thấy anh chàng ngồi bên.
Tỉnh ra, lẳng-lặng yên nhiên,
Tương-tư bệnh em nó phải liên-miên cả ngày.
Ngỡ rằng duyên nợ đó đây,
Xin chàng hãy lại chơi đây chút nào.
Cho thiếp tỏ thiệt mới nao!
36 – Đi đâu mà vội mà vàng,
Mà vấp phải đá, mà quàng phải dây.
Thủng-thỉnh như chúng anh đây,
Chẳng đá nào vấp, chẳng dây nào quàng.
37 – Đi đâu mà vội mà vàng,
Đi đâu mà vội mà vàng,
Ngã năm, bẩy cái lại càng thêm lâu
38 – Đi đâu lả cả-là cà,
Như chim lạc tổ, như ma lạc mồ
Đi đâu lả cả-là cà,
Ông tầm-phất lại gập và tầm-phơ.
39 – Đi đâu mà chẳng lấy chồng?
Người ta lấy hết, chổng mông mà gào.
Gào rằng: Đất hỡi giời ơi!
Sao không thi bỏ cho tôi chút chồng!
Ông giời ngoảnh lại mà trông:
- mày hay kén trọn, ông không cho mày.
40 – Đói cơm rách áo mà gầy,
No cơm, ấm áo cũng tầy vợ anh.
Kém ăn, kém mặc mà xanh,
No cơm, ấm mặc vợ anh nào tầy.
41 – Đói thì ăn khế, ăn khoai,
Chớ thấy lúa rỗ tháng hai mà mừng
Kỳ này lúa mới đòng-đòng
Giỗ vua Thái-Tổ, Thái-Tông mưa rào.
42 – Đố ai quét sạch lá rừng,
Để ta khuyên gió, gió đừng rung cây.
Rung cây, rung cỗi, rung cành,
Rung sao cho chuyển lòng anh với nàng (1).
43 – Đố ai đốt cháy ao bèo,
Để ta gánh đá Đông-Triều vế ngâm.
Bao giờ cho đá mọc mầm,
Thì ta kết nghĩa tri-âm với nàng. (2)
44 – Đố ai ngồi võng không đưa,
Ru con không hát, anh chừa rượu tăm.
Đố ai chừa được rượu tăm,
Chừa ăn thuốc chín, chừa nằm chung hơi.
- Có tôi chừa được mà thôi,
Chừa ăn thuốc chín, chung hơi chẳng chừa.
45 – Đôi ta là nợ, là tình
Là duyên, là kiếp đôi mình kết giao,
Em như hoa mận, hoa đào
Cái gì là ngãi tương giao hỡi nàng?
46 – Đôi ta như thể con bài,
Đã quyết thì đánh, đừng nài thấp cao.
Đôi ta như đá với dao,
Năng liếc, năng sắc, năng chào, năng quen.
47 – Đôi ta lấm-tấm hoa nhài,
Chồng đây, vợ đấy kém ai trên đời.
Muốn cho gần chợ ta chơi,
Gần sông tắm mát, gần nơi đi về.
(1) – chúng mình thì rung (2) – mình
48 – Đôi ta làm bạn thong-dong,
Như đôi đũa ngọc nằm trong mâm vàng
Bởi chưng thầy mẹ nói ngang,
Để cho đũa ngọc, mâm vàng cách xa.
49 – Đôi bên hàng xứ giãn ra,
Để tôi đối địch với ba cô này.
Được thời ăn đĩa giầu đầy,
Thua thời cởi áo trao tay ra về.
50 – Đôi ta như thể con tằm,
Cùng ăn một lá, cùng nằm một nong
Đôi ta như thể con ong,
Con quấn, con quít, con trong, con ngoài.
Đôi ta như thể con bài,
Chồng đánh, vợ kết chẳng sai con nào.
51 – Đôi duyên ta như loan với phượng,
Nỡ lòng nào để phượng lìa cây.
Muốn cho có đó, có đây.
Ai làm nên nỗi nước này chàng ôi!
Thà rằng chẳng biết thì thôi,
Biết chi gối chiếc lẻ-loi thêm phiền.
52 – Đôi ba, đôi ba,
Tuổi cô mình còn chừng độ đôi ba
Em vận cái quần chứng sáo, cái áo the hoa
[phất-phơ nhuộm mầu,
Em đã xinh, em lại có nhiễu đội đầu
Em đội cái nón xứ Nghệ ra màu điểm trang,
Em đã xinh, em lại nhuộm cái bộ răng vàng,
Mảnh gương tư-mã thiếp với chàng ta cùng
[soi chung.
53 – Đôi bên bác mẹ cùng già.
Lấy anh hay chữ để mà cậy trông
Mùa hè cho chí mùa đông.
Mùa nào thức ấy cho chồng ra đi.
Hết gạo thiếp lại gánh đi
Hỏi thăm chàng học ở thì nơi nao?
Hỏi thăm đến ngõ thì vào,
Tay (1) đặt gánh xuống miệng chào: Thưa
[anh (2).
54 – Đôi cô vác gậy chòi đào,
Cô nhớn, cô bé cô nào với ai?
Cô nhớn vuốt bụng thở dài:
Giời ơi đất hỡi lấy ai đỡ buồn!
Cô bé mặc yếm hở lườn,
Đêm nằm ngỏ cửa, con lươn bò vào.
Gió nam đánh tốc yếm đào,
Anh nghĩ oản trắng, anh vào thắp nhang.
Hai cô bốn oản rõ ràng.
Anh xin một chiếc cô nàng không cho,
55 – Đối địch, thì dịch lại đây
Bên thừng, bên chão xem dây nào bền.
- Nhất bền là dây bồ nâu.
Chị còn giật đứt nửa đầu chúng em.
(1) – Vội (2) – khoan-khoan.
56 – Đội ơn chín chữ cù-lao,
Sinh thành kể mấy non cao cho bằng.
Giời ơi có thấu tình chăng!
Bước sang mười sáu ông giăng gần già.
57 – Đồn vui, sai thú đi thăm,
Thú đi, thú ở mười năm chẳng về.
Một là vui thú chẳng về,
Hai là đã chót nhời thề cùng ai.
58 – Đồn rằng kẻ Lạng vui thay,
Đi ba bốn ngày kể đã lắm công.
Bên dưới có sông, bên trên có chợ,
Anh lấy em về làm vợ nên chăng.
Tre già để gốc mọc măng,
59 – Đồn rằng ngoài tỉnh Hưng-yên,
Có cô con gái trái nhân-duyên cô nhỡ chồng.
Trống cơm ai khéo vỗ nên vông,
Một đàn con vịt lặn sông đi tìm.
Rạng ngày mai con mắt lim-dim,
Chân đi thất-thểu như chim tha mồi.
60 – Đồn rằng quan tướng có danh,
Cưỡi ngựa một mình chẳng phải vịn ai.
Ban khen rằng: Ấy mới tài,
Ban cho cái áo với hai đồng tiền,
Đánh giặc thì chạy vào tiên,
Xông vào trận tiền cổi khố giặc ra.
Giặc sợ, giặc chạy về nhà,
Giở về gọi mẹ mổ gà khao quân.
61 – Đồn rằng cấy lũ thì vui,
Ta rủ được người, ta bán lợn đi.
Quan năm, quan tám bán đi,
Dù đắt, dù rẻ quản chi đồng tiền.
Nồi đồng đem gửi láng-diềng,
Nồi đất để đó, ai chuyên được nào
Cổng thì rấp chông, rấp rào,
Đêm khuya thanh vắng ai vào chi đây.
Còn một con khuyển nhà này,
Hễ đem đi gửi nó nay lại về.
Hay là làm thịt quách đi,
Gói mo, bỏ bị đem đi ăn đường.
62 – Đồn rằng thợ mộc Thanh-hoa.
Làm cửa, làm nhà, cầu quán khéo thay,
Cắt kèo lại lựa đòn tay,
Bào trơn, đóng bén khéo thay mọi nghề.
Bốn cửa, anh chạm bốn dê,
Bốn con dê đực chầu về Tổ-tông.
Bốn cửa, anh chạm bốn rồng,
Trên thì rồng ấp, dưới thì rồng leo.
Bốn cửa, anh chạm bốn mèo,
Con thì bắt chuột, con leo xà nhà.
Bốn cửa anh chạm bốn hoa,
Trên thì hoa sói, dưới thì hoa sen.
Bốn cửa anh chạm bốn đèn,
Trên thì đèn đốt, dưới thì đèn chong.
Bốn cửa, anh chạm bốn cong,
Hai cong kín nước, hai cong để dành.
63 – Đồng tiền chì mua mớ tôm tươi,
Mua rau mới hái, mua nàng đảm-đang,
Tiếc thay đồng tiền trinh mua vội mua vàng.
Mua rau muống héo, mua nàng ngẩn-ngơ,
64 – Đồng tiền Vạn-lịch thích bốn chữ vàng.
Anh tiếc công anh gắn bó với cô nàng bấy lâu,
Bây giờ cô lấy chồng đâu?
Để anh giúp đỡ trăm cau, nghìn vàng,
Năm trăm anh đốt cho nàng,
Còn năm trăm nữa giải oan nhời thề.
Xưa kia nói nói, thề thề,
Bây giờ bẻ khóa, trao thìa cho ai
Gặp anh ghé nón, chạm vai chẳng chào?
65 – Đốt than, nướng cá cho vàng,
Đem tiền mua rượu cho chàng uống chơi.
Phòng khi có khách đến chơi,
Cơm ăn, rượu uống cho vui lòng chàng.
66 – Đời vua Thái-tổ, Thái-tông,
Con bế, con bồng, con dắt, con mang.
Bò đen húc lộn bò vàng,
Bò vàng hết vía (1) đâm quàng xuống sông.
Thằng bé đi về bảo ông:
Bò đen ta đã xuống sông mất rồi.
(1) – Hai con chúc-chắc
67 – Đưaanh ra tới làngHồ,
Em mua tráimít, em vồ tráithơm.
Anhvề, em nọ dámđưa,
Hai hàngchâulệ nhưmưathángmười,
Biết bao chừ chođặng thảnh-thơi,
Taytiêmthuốc cống, miệng mời lang quân.
68 – Đươngkhi bếp tắt cơmsôi,
Con ngồi khócđói, chồngđóitòm-tem.
Bâygiờ bếpđãcháylên,
Cơmđàsắp chín, tòm-tem thìtòm.
69 – Đường đinhững láchcùnglau,
Cha mẹ tham giàuépuổng duyêncon.
Duyênsao cắc cớ hỡi duyên!
Cầm gương, gươngtối, cầm vàng, vàngphai.
70 – Đường về Kiếp-Bạc bao xa,
Đường về Kiếp-Bạc cócâyđabồ-đề.
Cóyêuanh cắp nónra về,
Giàuăn, khóchịu, chớ hề hở hang.
71 – Đường xa mượn cángmàđi,
Xin cho tốt tuế quản chi xađường,
Giồng hường lấy láche hường,
Thươngem chẳng quản nỗiđường xa-xôi.
72 – Đường xa thìthật làxa,
Mượn mìnhlàmmối cho ta một người,
Một người mười tám,đôimươi,
Một người vừađẹp, vừa tươinhưmình.
73 – Đường vôxứ Nghệ quanh-quanh,
Đường ra Hà-nội nhưtranh vẽ rồng.
Đường vôxứ Nghệ quanh-quanh,
Non xanh, nước biếc nhưtranh họađồ.
Ai vôxứ Nghệ thìvô.
74 – Đường lênxứ Lạng bao xa,
Cáchmột cáinúivới ba quãngđồng.
Aiơiđứng lại màtrông:
KìanúiThành-Lạng, kìasôngTam-Cờ.
Anh chớ thấy em lắm bạn màngờ,
Bụng em vẫn trắng nhưtờ giấy phong.
75 – Đường trường cáchtrở nước non,
Mẹ giàđầu bạc, thiếp cònxuânxanh.
Giang sơnthiếp gánhmột mình,
Cóhay chàngtỏ tâmtìnhthiếp chăng?
Giờiơicóthấu tìnhchăng!
Một ngàyđằng-đẵng xem bằng ba thu.
Ruột tằm bối-rối vòtơ,
Gan vàngsao khéothờ-ơdạ vàng.
E
1 – Em thờiđicấy lấy công,
Để anh nhổ mạ, tiền chung một lời.
Đemvề cho bácmẹ coi,
Làmcon phải thế emơi!
2 – Em thờiđicấy ruộng bông.
Anhđicắt lúađể chung một nhà.
Đemvề phụng-dưỡng mẹ cha,
Muônđời tiếng hiếu người ta còntruyền.
3 – Em thời canh-cửi trong nhà,
Nuôianhđihọcđăngkhoa bảng vàng.
Trước làvinh-hiển tổđường,
Bõcôngđènbet365 việt nam_tỷ số trực tuyến bet365_bet365 như thế nào, lưuphươngđờiđời.
4 – Em làcon gáiPhụng-Thiên,
Bánrau, mua bút, mua nghiêncho chồng.
Nữa mai chồng chiếm bảng rồng,
Bõcôngtẩm tưới, vun giồng cho rau.
5 – Em làcon gáichợ Cơ,
Háirau lú-búngẩn-ngơbênđường.
Vídùanh cólòngthương,
Mời anh vềđất bãi, em muối dưacànganh xơi.
6 – Em làcon gáixứNam,
Chămnghềđicấy, sang làmxứĐông.
Đồn rằng xứ Bắc cao công,
Trốn cha, trốn mẹ, trốn chồng màđi.
7 – Em rằng em muốnđibuôn,
Anh về kiếm chốn nha mônngồi tuần.
Dùem buônbánxa gần,
Làmsao tránhkhỏi cửa tuần anhđây.
8 – Em vàorừng chẳng biết lối ra,
Thấy câynúc-nác, ngỡ làvàng-tâm.
Điđâuem vội, em nhầm,
Núc-nácthìnổi, vàng-tâmthìchìm.
9 – Em thấy anh, em cũngmuốn chào,
Sợ rằng chị cả dắt dao trong mình.
Đấy dắt dao,đâygươmkề nách(1)
Thuận nhântìnhcắt váchsang chơi(2).
10 – Em thấy anh, em cũngmuốn chào,
Sợ anh chồng cũhắnđứng bờ rào, hắn trông.
Hắn trôngthìmặc hắn trông,
Đãquyết một lòng, ta quyết lấy nhau.
11 – Em nhưcâyquế trong rừng,
Thơmcay ai biết, ngátlừng ai hay.
Anh nhưcâyphướn NhàChay,
Em nhưchiếcđũa, sánhbàysao nên,
12 – Emơi! anh bệnh rứcđầu,
Hayđiđáirắt, lạiđaungọc-hành.
Thuốc gìmànuốt với chanh,
Thìemđilấy cho anh một liều.
13 – Em làcon gáiPhủ-Từ,
Lộn chồng giả của theo sưchùaViềng.
Đóiănthịt chónấu riềng,
Bánrau mảnh-bátlấy tiền nộp cheo.
Dùcònthiếu thốn bao nhiêu,
Xin làngđừng cócắm nêuruộng chùa.
(1) Dao trong mình, gươmanh cắp nách.
(2) Đãthuận tìnhta khoétváchta chơi .
14 – Em làcon gáiKẻ Mơ(1),
Emđibánrượu tìnhcờ gặp anh.
Rượu ngoanchẳng quản(2) be sành,
Áoráchkhéováhơnlànhvụng may.
Rượu nhạt uống lắm cũngsay,
Áoráchcómụn, vámay lại lành.
15 – Emơi! chị bảo em này:
Nhất mặn làmuối, nhất cay làgừng,
Nhất cao lànúiTam-Từng.
Chị cònđạpđổ nữa rừng cỏ may,
Nhấtđẹp lànúiSơn-Tây.
Chị cònchẳng tiếc, nữa dâybìm-bìm,
16 – Em về thưamẹ cùngcha,
Bắt lợnđicưới, bắt gàđicheo.
Đầu lợn nhớn hơnđầu mèo.
Làngănkhônghết, làngtreo cộtđình.
Ôngxãđánhtrống thình-thình,
Quan viênmũáorađìnhăncheo.
17 – Em về thưamẹ cùngthầy,
Cócho anh cưới thángnàyanh ra.
Anh về thưamẹ, cùngcha.
Bắt lợn sang cưới, bắt gàsang sêu.
Chắc nhưnhờiấy khôngsai.
Thángriêngđẵn gỗ, thánghai làmnhà.
Thángbaăncướiđôita.
(1) – trẻ thơ – (2) bất luận – (3) chỉ
18 – Em thươngnhớ ai ngơ-ngẩn bênđầu cầu,
Lược thưabiếng chải, gươngtàubiếng soi,
Cáisậpđáhoa bỏ vắng em khôngngồi,
Vườn hoa bỏ vắng mặc người quay tơ.
Em thươngnhớ ai, ra ngẩn vàongơ,
Đêmquêngiấc ngủ, ngàymơtrận cười,
Bấy lâunay gần bến, xa vời.
19 – Em cóba quan tiền, em nghĩlàgiàu,
Thạch-Sùng, Vương-Khải cònđâuđến giờ.
Trótsa cơ, mới phải lụy cơ,
Thuyền buônnhỡ chuyến lửng-lơđầu ghềnh.
Anhđãtừng lênthác, xuống ghềnh,
Thuyền nanđãtrải, thuyền mànhthử chơi.
Anh chơikhắp bốn phươnggiời,
Cho trần biết mặt, chođời biết tên.
20 – Em đi đâu đào liễu một mình,
Để ai nặn khối chung tình trong tâm.
Đêm qua vắng khách tri âm,
Vắng hoa, luống những âm thầm cỗi cây.
Đêm đêm ngồi tựa cành cây,
Than thân với bóng, bóng rày bóng chẳng
[có thương.
Đêm đêm rước bóng lên giường,
Ngọn đèn thấp-thoáng nửa thương, nửa sầu.
21 – Em có yêu anh, tam tứ núi chúng anh cũng
[trèo,
Thập bát sông tang tình chúng anh cũng lội.
Tứ cửu tam thập lục đèo chúng anh cũng
[trèo qua,
Chén son em ơi, nguyện với ông giàng già.
Càn khôn đưa lại mấy một nhà vui chung,
Con đàng xa xôi, xin em chớ ngại ngùng.
Xa người, xa tiếng, nhưng lòng không xa,
Nói ví dù sớm biết nhau ra,
Đá vàng cũng quyết, phong ba anh cũng liều,
Đường tình riêng mới nhớ ít, tưởng nhiều,
Xăm-xăm đè nẻo Lam-kiều lần sang,
Con dao vàng anh liếc đá vàng,
Mắt anh, anh liếc, mắt nàng nàng đưa,
Ta mần thinh đi kẻo thế gian ngờ,
Lòng đây thương đó biết cơ hội nào,
Quyết sắn tay, anh bẻ khóa Động-Đào.
22 – Em là con gái nhà giàu,
Mẹ cha thách cưới ra mầu xinh sao.
Cưới em trăm tấm gấm đào,
Một trăm hòn ngọc, hai mươi tám ông sao
[trên giời,
Tráp tròn dẫn đủ trăm đôi,
Ống thuốc bằng bạc, ống vôi bằng vàng,
Xắm xe tứ mã đem sang,
Để quan viên họ nhà nàng đưa dâu,
Ba trăm nón nghệ đội đầu,
Mỗi người một cái quạt tàu cầm xinh,
Anh về sắm nhiễu Nghi-Đình,
May chăn cho rộng, tôi mình đắp chung,
Cưới em chín chĩnh mật ong,
Mười cót xôi trắng, mười nong xôi vò,
Cưới em tám vạn trâu bò,
Bảy vạn dê lợn, chín vò rượu tăm,
Lá đa mặt nguyệt hôm rằm,
Răng nanh thằng cuội, râu cầm thiên-lôi.
Gan ruồi, mỡ muỗi cho tươi,
Xin chàng chín chục con giơi hóa chồng.
Thách thế mới thỏa trong lòng,
Chàng mà lo được, thiếp cùng theo chân.
23 – Em là con gái Đường Trong,
Em đi thuyền dưới, mất lòng thuyền trên.
Ba năm ăn ở thuyền trên,
Bởi anh hàng muối cho nên mặn-mà,
Xuống thuyền dịp bảy, dịp ba.
Trách anh hàng trứng ở ra đôi lòng.
Con sông Thương nước chảy đôi dòng,
Đèn khêu đôi ngọn, anh trông ngọn nào?
Muốn tắm mát, thì lên ngọn con Sông Đào,
Muốn ăn sim chín, thì vào rừng xanh.
Đôi tay vít cả đôi cành,
Quả chín thì hái, quả xanh thì đừng.
Ba bốn năm nay ăn ở trên rừng,
Chim kêu, vượn hú nửa mừng, nửa lo.
Trót sa chân nhỡ bước xuống đò,
Gieo mình xuống sập những lo cùng phiền(1).
Chợ tỉnh Đông (2) một tháng sáu phiên,
Gặp cô hàng sén kết nhân duyên vừa rồi.
Cái gánh hàng đây, những quế cùng hồi,
Có mẹt bồ-kết, có nồi phèn-chua.
Bó hương thơm xếp để bên bồ,
(1) – nửa lo, nửa buồn, hoặc nửa lo sự đời (2) – Chợ Hàng Dầu
Separate names with a comma.