0088.1.0010 - @Phuongdung1104 đang soát
-
PDF
GoogleDocs
Ông thầy gieo quẻ nói rằng (1):
“Lộn thì lộn được, nhưng năng phải đòn.”
– Mồ cha đứa có sợ đòn,
Miễn rằng (2) lấy được chồng giòn thì thôi.
5 – Sáng ngày ta đi hái dâu,
Gặp hai anh ấy ngồi câu thạch bàn.
Hai anh đứng dậy hỏi han,
Hỏi rằng: “Cô ấy vội vàng đi đâu ?
– Thưa rằng tôi đi hái dâu.”
Hai anh mở túi đưa giầu cho ăn.
– Thừa rằng bác mẹ tôi răn,
Làm thân con gái chớ ăn dầu người
6 – Sáng giăng vằng vặc
Vác cặc đi chơi
Gặp đàn vịt giời,
Đương cùng anh bắn.
Gặp cô yếm thắm.
Đội gạo lên chùa,
Thò tay bóp vú…
Khoan khoan tay chú,
Đổ thúng gạo tôi.
Hôm nay ba mươi,
Mai là mùng một,
Đội gạo lên chùa cùng Bụt.
Bụt ngảnh mặt đi,
(1) – Thầy bói mới gieo quẻ rằng. (2) – Qui hồ.
Ông Thích Ca mỉm miệng cười khì,
Của tam-bảo để làm gì chẳng bóp.
7 – Sáng giăng suông vằng vặc (1) cái đêm hôm rầm,
Nửa đêm về sáng giăng bằng (2) ngọn tre,
Em (3) trót yêu anh (4) cho trọn một bề,
Để anh thấp thoáng (5) ngồi kề bóng giăng,
Cái sự tình này ai thấu cho chăng,
Để anh ngồi tựa bóng ông giăng chịu sầu,
Cái gánh tương tư một dịp đôi ba cầu,
Bắc nam đôi ba ngả chịu sầu đôi ba nơi,
Con chim khôn chết mệt về mồi,
Nó kêu déo dắt ghẹo người tình chung (6),
Hai chúng ta vấn vịt sợi tơ hồng (7).
8 – Sao hôm lóng lánh,
Sao mai lóng lánh.
Cuốc đã sang canh,
Gà kia gáy rúc.
Chích chòe lìa tổ,
Giời đã rạng đông.
9 – Sao ba (8) đã đứng ngang đầu,
Em còn ở mãi làm giầu cho cha.
Giầu thời chia bảy, chia ba.
Phận em là gái được là bao nhiêu
(1) – Sáng cả. (2) – Nằm (3) – Anh (4) – Ai (5) – Tha thẩn (6) – Tình nhân
(7) – Bấy lâu nay vắng vẻ châu trần,
Lấy ai tạm chút vui xuân đỡ buồn
(8) – Tua rua.
10 – Sau lưng ruộng khoai,
Trên vai ruộng đỗ.
Trước lố cấy chiêm,
Long hổ đôi bên
Như liềm vơ lại.
11 – Số cô chẳng giầu, thì nghèo,
Ba mươi tết có thịt treo trong nhà.
Số cô có mẹ, có cha,
Mẹ cô đàn bà, cha cô đàn ông.
Số cô có vợ có chồng,
Sinh con đầu lòng chẳng gái thì giai.
12 – Sông hồ một giải con con,
Gặp cơn sóng gió, chớ non tay chèo,
Yêu nhau sinh tử cũng liều,
Thương nhau lặn suối, qua đèo có nhau.
13 – Sông sâu cá lặn mất tăm.
Chin tháng cũng đợi, một năm cũng chờ.
Sông sâu cá lặn vào bờ,
Lấy ai thì lấy, đợi chờ ta chi.
14 – Sông Ngây, sông Cả, sông Đào,
Ba con sông ấy đổ vào con sông Thương.
Con sông sâu nước giọc đò ngang,
Mình về bên ấy, ta sang bên này.
Đương cơn nước nhớn, đò đầy.
15 – Sông Mơ, sông Mận, sông Đào,
Ba ngọn sông ấy chẩy vào tuần ty.
Em trót yêu anh, bụng đã phát phì,
Thuốc thang đâu khỏi anh thì bảo tôi.
Trót yêu anh dễ đứng, khó ngồi.
16 – Sông sâu lối hiểm làm vầy,
Ai xui em tới chốn này gặp anh.
Đào tơ xen ngó xanh xanh,
Ngọc lành còn đợi giá lành đẹp duyên.
Cho hay tiên lại tìm tiên,
Phượng hoàng chẳng chịu đứng chen đàn gà.
17 – Sơn-bình, chợ Lối chẳng xa,
Cách một cái quán với ba quãng đồng.
Chẳng tin, đứng lại mà trông,
Bên tây có miếu, bên đông có chùa.
Ở trong lại có dinh thờ,
Em còn kén chọn bán mua chỗn nào.
18 – Suy xoa xu xuýt,
Bán quit chợ đông,
Bán hồng chợ tây,
Ba đồng một quả
Mua vậy thì mua.
19 – Su tu đâu, tiểu tôi tu đấy,
Oản với chuối ta cùng ăn chung.
Rục tùng xòe, ta rung não bát,
Rốc một lòng thế phát đi tu.
20 – Su đương tụng niệm nam vô,
Thấy cô bet365 việt nam_tỷ số trực tuyến bet365_bet365 như thế nào giỏ mò cua bên chùa.
Lòng sư luống những mơ hồ,
Bỏ cả kinh kệ, tìm cô hỏi chào.
Ai ngờ cô đi đàng nào,
Tay cầm chàng hạt ra vào băn khoăn.
T
1 – Ta nghe tiếng hát đâu đây,
Ta về rút chiếc thuyền mây đi tìm.
Ta nghe tiếng hát bên kia,
Ta về ta bảo mẹ cha sang mời.
2 – Tám mươi ngả gậy ra ngồi.
Hỏi rằng xuân có tái hồi nữa thôi ?
– Xuân rằng: xuân chẳng tái hồi,
Bốn dài, hai ngắn mà lôi xuân vào.
3 – Tay tiên rót chén rượu đào,
Đổ đi thì tiếc, uống vào thì say.
Chẳng chè, chẳng chén sao say ?
Chẳng thương chẳng nhớ, sao hay đi tìm ?
Tìm em như thể, tìm chim,
Chim ăn bể Bắc, đi tìm bể Đông.
4 – Tay cầm con dao,
Làm sao cho sắc,
Để mà dễ cắt,
Để mà dễ chặt,
Chặt lấy củi cành,
Chặt lấy cả cành cây,
Trèo lên rừng xanh,
Chạy quanh xườn núi,
Một mình thui thủi,
Chặt cây chặt củi,
Tim chốn ta ngồi,
Ta ngồi, ngồi mát thảnh thơi.
Kìa một đàn chim,
Ở đâu bay đến,
Ở đâu bay lại,
Con đang cắn trái,
Con đang tha mồi,
Quả lối nọ nó ăn
Cái con hươu kia,
Mày đang ăn lộc,
Lộc vả, lộc sung,
Mày trông thấy tớ,
Tớ không đuổi mày,
Mày quá lối nọ làm chi.
5 – Tâm thành đốt một đống rơm,
Khói lên nghi-ngút chẳng thơm chút nào.
Khói lên đến tận thiên-tào,
Ngọc-Hoàng phán hỏi : Mụ nào đốt rơm ?
6 – Tí hâu mày liệng cho tròn,
Đến mai ta gả gà con cho mày.
Gà con ta để ta nuôi,
Đến mai ta gả con chó cụt đuôi cho mày.
7 – Tiếc thay cái tấm lụa đào,
Áo rách chẳng vá, vá vào áo tơi.
Giời kia có thấu chăng giời !
Lụa đào mà vá áo tơi sao đành !
8 – Tiếc thay cây gỗ lim-chìm,
Đem chôn cột giậu cho bìm nó leo.
Bìm leo thì mặc bìm leo,
Ta đạp bìm (1) xuống, ta trèo lên trên.
9 – Tiếc thay cây quế giữa rừng,
Thơm tho ai biết, ngát lừng ai hay ?
Canh một, canh hai mê mẩn tỉnh say,
Mồ hôi má phấn đườm đầy áo thâm.
10 – Tiền chì mua được cá tươi,
Mua rau mới hái, mua người nở nang.
Tiền trinh mua vội mua vàng,
Mua phải rau héo (2), mua nàng ngẩn ngơ.
11 – Tiền trinh đổ lẫn tiền vàng,
Ở trong khăn gói đó nàng biết chi ?
Tiền trinh đổ lẫn tiền chì,
Ở trong khăn gói đố gì hỡi anh ?
12 – Tin nhau buôn bán cùng nhau,
Thiệt hơn, hơn thiệt, trước sau như nhời.
Hay gì lừa đảo kiếm lời,
Một nhà ăn uống, tội giời riêng ai.
Theo chi những thói gian tham,
Pha phôi thực giả tim đàng giối nhau.
(1) – Ấn nó (2) Mắm thối.
Của phi nghĩa có giầu đâu,
Ở cho ngay thật giầu sau mới bền.
13 – Tình cờ bắt gặp nàng đây,
Hỏi rằng duyên ấy tình này làm sao ?
Cái gì là mận, là đào,
Cái gì là ngãi tương giao với nàng ?
14 – Tình cơ bắt gặp nàng đây,
Mượn cắt cái áo, mượn may cái quần.
Để mà kết nghĩa tương thân,
Mai ngày chỉ tấn, tơ tần xe duyên.
15 – Tình tính tang:
Bắt con kiến càng, buộc chỉ ngang lưng,
Bên thời lấy giấy mà bưng,
Bên thời môi mỡ, kiến mừng kiến sang.
Tình tính tang.
16 – Tình cờ anh gặp nàng đây,
Như cá gặp nước, như mây gặp rồng.
Rồng gặp mây, bán vân, bán vũ,
Cá gặp nước, con ngược, con xuôi.
Chồng nam, vợ bắc anh ơi,
Sao anh chẳng lấy một người như em.
17 – Tình tính tang, tang tình tang,
Súng vác vai, hỏa mai lọng nạp.
Gươm tuốt trần, giáo cắp, mộc mang.
Tang tình tang.
Giương cung mà bắn con cò,
Con cốc nó lội, con cò nó bay.
Tình tình tang, tang tình tang.
18 – Tình cờ mà gặp nhau đây,
Mượn cắt cái áo, mượn may cái quần.
Lá sen gấu áo chân quần,
Tương tư đã nhẫn bẩy phần còn ba.
Ngọn đèn thấp thoang bóng xa,
Xuân lan, thu cúc mặn mà cả đôi.
19 – Tình cờ bắt gặp nàng đây,
Mượn cắt cái ao, mượn may cái quần.
May xong, anh giả tiền công,
Bao giờ lấy chồng, anh đỡ vốn cho.
Anh giúp cho một thúng xôi vò,
Một con lợn béo, một vò rượu tăm.
Anh giúp cho đôi chiếu em nằm,
Đôi chăn em đắp, đôi trằm em đeo.
Anh giúp cho quan tám tiền treo,
Quan năm tiền cưới lại đèo buồng cau.
20 – Tiểu tôi, tiểu kính, tiểu hiền,
Bao nhiêu chùa chiền tiểu đốt, tiểu đi.
Thịt chó tiểu đánh tì tì,
Bao nhiểu chỗ lội tiểu thì cắm chông.
Nam vô xứ Bắc, xứ Đông,
Con gái chưa chồng thì lấy tiểu tôi.
21 – Tò vò mày nuôi con dện,
Đến khi nó nhớn nó quện nhau đi.
Tò vò ngồi khóc tỉ ti:
Dện ơi ! Dện hởi ! Mày đi đàng nào ?
22 – Tôi là con gái đồng trinh,
Tôi đi bán rượi qua dinh ông Nghè.
Ông Nghè sai lính ra ve,
– Bẩm lạy ông Nghè tôi đã có con.
– Có con thì mặc có con,
Thắt lưng cho tròn theo võng cho mau (1).
23 – Tối giăng còn hơn sáng sao,
Phơn-phớt lòng đào hơn thắm màu vang.
Tối giăng còn hơn sáng sao.
Dẫu rằng núi lở còn cao hơn đồi.
24 – Tốt duyên lấy được vợ già,
Vừa sạch cửa nhà, vừa rẻo cơm canh.
Hoài hơi mà lấy trẻ ranh,
Ăn vụng xó bếp, ỉa quanh đầu nhà.
25 – Tốt đẹp là chị hàng hoa,
Tuy rằng thơm ngát cửa nhà sạch không.
Ngày ngày đi hái hoa hồng,
Chiều chiều về ngõ Cầu Đông ăn quà.
Bao giờ chợ nhớn hết hoa.
Đồng Xuân hết chuối, thì hoa hết tiền,
26 – Tua rua một tháng mười ngày,
Cấy trốc vừng cầy cũng được lúa xơi.
Bao giờ nắng rữa bèo trôi,
Tua rua quá ngọ, thì thôi cấy mùa.
(1) – Mà lấy cậu cai hoặc mà lấy chồng quan.
Tua rua thì mặc tua rua,
Mạ già ruộng ngấu chẳng thua bạn điền.
27 – Tuy rằng ăn ở nước Hàn,
Lòng còn nhớ Hàn muôn vàn chẳng khuây.
Cả đời khốn khổ chua cay,
Ước ao chỉ được một ngày làm vua.
28 – Từ ngày tôi ở cùng cha,
Cái nón chín rưỡi, thao ba mươi đồng.
Đến khi tôi về cùng chồng,
Cái nón sáu đồng mà buộc quai mo.
29 – Từ khi anh phải duyên mình,
Để lòng vò võ một mình sớm khuya.
Hay là núi nọ, núi kia,
Hay là còn bé, duyên kia chửa đành.
30 – Từ phen ra tới giang tàn,
Sớm theo dặm tuyết, đêm lần ngàn mưa.
Tiếc công anh chứa nước đan lờ,
Để cho con cá vượt bờ nó đi.
31 – Từ khi em về làm dâu,
Anh thì dặn trước, bảo sau mọi nhời.
Mè già dữ lắm em ơi !
Nhịn ăn, nhịn mặc, nhịn nhời mẹ cha.
Nhịn cho nên cửa, nên nhà,
Nên kèo, nên cột, nên xà tầm vông.
Nhịn cho nên vợ, nên chồng,
Thời em coi sóc lấy trong cửa nhà.
Đi chợ, thời chớ ăn quà,
Đi chợ thời chớ rề rà ở trưa;
Du ai bảo đợi, bảo chờ,
Thời em nói dối cơn thơ em về.
32 – Tưởng rằng nước chảy đá mòn,
Ai ngờ nước chảy đá còn trơ-trơ.
Chờ cho nước xuống phơi bờ,
Xem con người ấy nương nhờ vào đâu.
33 – Tưởng rằng khắn trắng có tang,
Ai ngờ khăn trắng ra đàng ve giai.
Tưởng rằng khăn trắng có duyên,
Ai ngờ khăn trắng không tiền mua nâu,
Chợ [] Miên bẩy rẫy hàng nâu,
Để cô khăn trắng ruột đau quằn quằn.
TH
1 – Thà rằng chẳng biết cho đừng,
Biết ra dan díu nửa chừng lại thôi.
Con sông bên lở, bên bồi,
Một con cá lội, mấy người buông câu.
2 – Thả đỉa ba ba,
Chớ bắt đàn bà,
Phải tội đàn ông,
Cơm trắng như bông,
Gạo thuyền như nước,
Đổ mắm, đổi muối,
Đổ chuối hạt tiêu,
Đổ niêu cứt gà,
Đổ phải nhà nào,
Nhà ý phải chịu.
3 – Tham giầu em lấy thằng bé tỉ tì ti,
Làng trên, trại dưới thiếu gì trai to.
Em đem thân cho thằng bé nó giày vò,
Mùa đông tháng giá nó nằm co trong lòng.
Cũng đa mang là gái có chồng,
Chín đêm chức tiết, nằm không cả mười.
Nói ra sợ chị em cười,
Má hồng bỏ quá, thiệt đời xuân xanh.
Em cũng liều mình về thằng bé trẻ ranh,
Đêm nằm sờ mó quẩn-quanh cho đỡ buồn.
Buồn mình, em lại bế thằng bé nó lên,
Nó còn bé mọn đã nên cơm cháo gì.
Nó ngủ nó ngáy ti ti,
Một giấc đến sáng còn gì là xuân.
Chị em ơi ! Hoa nở mấy lần !
4 – Tháng giêng chân bước đi cày,
Tháng hai vãi lúa ngày ngày siêng năng.
Thuận mưa lúa tốt đằng đằng,
Tháng mười gặt lúa ta ăn đầy nhà.
5 – Tháng sáu có chiếu vua ra,
Cấm quần, cấm áo đôi ta ngặt-ngùng.
Không đi, thì chợ không đông,
Đi ra bóc lột quần chồng mà mang.
6 – Tháng bẩy ông thị đỏ da,
Ông mít chơm-chởm ông da rụng rời.
Ông mít đóng cọc mà phơi,
Ông da rụng rời đỏ cả chân tay.
7 – Tháng giêng rét đài,
Tháng hai rét lộc,
Tháng ba rét nàng Bân,
Nàng Bân may áo cho chồng,
May ba tháng dòng, mới được cửa tay.
8 – Tháng chạp là tháng giồng khoai,
Tháng giêng giồng đậu, tháng hai giồng cà,
Tháng ba cầy vỡ ruộng ra,
Tháng tư làm mạ, mưa sa đầy đồng.
Ai ai cũng vợ, cùng chồng,
Chồng cầy, vợ cấy trong lòng vui thay.
Tháng năm gặt hái đà xong,
Nhờ giời một mẫu năm nong thóc đầy,
Năm nong đầy, em xay, em giã,
Trấu ủ phân, cám bã nuôi heo.
Sang năm, lúa tốt tiền nhiều,
Em đem đóng thuế, đóng sưu cho chồng.
Đói no có thiếp có chàng,
Còn hắn chung đỉnh giàu sang một mình.
9 – Tháng năm đau máu,
Tháng sau đau chân,
Tháng tám ngồi dưng,
Ăn cơm giả bữa,
Cơm ăn, cơm giỡ,
Mẹ ngỡ đi đâu,
Tắm táp gội đầu,
Đi xem voi ỉa.
10 – Tháng giêng ăn tết ở nhà,
Tháng hai cờ bạc, tháng ba hội hè.
Tháng tư dong đậu nấu chè,
Ăn tết Đoan-ngọ giở vè tháng năm.
Tháng sáu buôn nhãn bán trăm,
Tháng bẩy hôm rầm, xá tội vong nhân.
Tháng tám chơi đèn kéo quân,
Giở về tháng chí, chung chân buôn hồng.
Tháng mười buôn thóc, bán bông,
Tháng một, tháng chạp nên công hoàn thành.
11 – Tháng giêng là tháng ăn chơi,
Tháng hai giồng đậu, giồng khoai, giồng cà.
Tháng ba thì đậu đã già,
Ta đi, ta hái về nhà phơi khô.
Tháng tư đi tậu trâu bò,
Để cho ta lại (1) làm mùa tháng năm.
Sớm ngày đem lúa ra ngâm,
Bao giờ mọc mầm ta sẽ vớt ra.
Gánh đi, ta ném ruộng ta,
Đến khi nên mạ, thì ta nhổ về.
Lấy tiền mượn kẻ cấy thuê,
Cấy xong rồi mới giở về nghỉ ngơi.
Cỏ lúa dọn đã sạch rồi,
(1) – Ta sắp sửa.
Nước ruộng vơi mười, còn độ một hai.
Ruộng thấp đóng một gầu giai,
Ruộng cao thì phải đóng hai gầu song.
Chờ cho lúa có đòng-đòng,
Bấy giờ ta sẽ giả công cho người.
Bao giờ cho đến tháng mười,
Ta đem liềm hái ra ngoài ruộng ta.
Gặt hái ta đem về nhà,
Phơi khô, quạt sạch ấy là xong công.
12 – Thằng cuội ngồi gốc cây đa.
Để trâu ăn lúa gọi cha ời ời,
Cha còn cắt cỏ (1) trên giời.
Mẹ còn cưỡi ngựa đi mời ông giăng (2).
13 – Thằng Bờm có cái quạt mo.
Phú ông xin (3) đổi ba bò, chín trâu,
- Bờm rằng: Bờm chẳng lấy trâu,
Phú ông xin đổi ao sâu (4) cá mè,
Bờm rằng: Bờm chẳng lấy mè,
Phú ông xin đổi một bè gỗ lim,
Bờm rằng: Bờm chẳng lấy lim,
Phú ông xin đổi con chim đồi mồi.
Bờm rằng: Bờm chẳng lấy mồi.
Phú ông xin đổi hòn (5) xôi, Bờm cười (6)
14 – Thầy thiếp là thầy thiếp ơi !
Nay chuông, mai trống cho tôi động (7) lòng,
(1) – Đóng cửa (2) – Đi chơi cầu vòng (3) Hỏi (4) – Một hoặc ba sâu (5) – Hộc hoặc nắm (6) – Bướm mừng hoặc con gà (7) – Cực.
Bốn (1) con, tôi bỏ cho chồng,
Tôi theo thầy thiếp, cực lòng tôi thay !
15 – Thấy anh, tôi cũng muốn chào,
Sợ anh chồng cũ giắt dao trong mình.
Thấy anh tôi cũng muốn chào.
Sợ anh chỗng cũ nó đứng bờ rào nó trông.
16 – Thấy anh em cũng muốn chào
Sợ rằng chị cả giắt dao trong mình.
Đấy giắt dao, đây gươm kề nách,
Thuận nhân tình, cắt vách sang chơi.
17 – Thấy anh, em cũng muốn theo,
Em sợ anh nghèo, anh bán em đi.
Lấy anh, em biết ăn gì,
Lộc sắn thì chát, lộc si thì già.
Lấy anh không cửa, không nhà,
Không cha, không mẹ biết là cậy ai ?
18 – Thân em như tấm lụa đào,
Phất phơ giữa chợ, biết vào tay ai.
Em ngồi cành trúc, em tựa cành mai,
Đông đào, tây liễu, lấy ai bạn cùng.
19 – Thân cô như hoa gạo trên cây,
Chúng anh như đám cỏ may bên đường.
Lạy giời cho cả gió sương (2),
Cho hoa gạo rụng xuống chui luồn cỏ may (3).
(1) – Chín (2) – Rụng cây (3) – Cỏ may xỏ vào.
20 – Thân em như cái sập vàng,
Chúng anh như mảnh chiếu rách giữa đàng bỏ quên.
Lạy giời cho cả gió lên,
Cho mảnh chiếu rách giải trên sập vàng.
21 – Thân chị như cánh hoa sen,
Chúng em như bèo, như bọt chẳng chen được vào.
Lày giời cho cả mưa rào,
Cho sấm, cho chớp, cho bão to gió nhớn.
Cho sen chìm xuống, bèo trèo lên trên.
22 – Thân em lấy lẽ chả hề,
Có như chính thất mà lê giữa giường.
Tối tối chị giữ mất buồng,
Cho em manh chiếu, nằm suông nhà ngoài,
Sáng sáng chị gọi : “ Ở hai !
Bấy giờ giở dậy, thái khoai đâm bèo,”
Vì chưng bác mẹ tôi nghèo,
Cho nên tôi phải đâm bèo, thái khoai.
23 – Thân em làm lẽ chẳng hề.
Có như chính thất mà lê giữa giường,
Tối tối chị giữ mất buồng.
Cho em manh chiếu, nằm suông chuồng bò,
Mong chồng, chồng chẳng xuống cho.
Đến cơn chồng xuống, gà o o gáy dồn,
Cha mẹ con gà kia sao mày vội gáy dồn.
Mày làm cho ta mất vía kinh hồn về nỗi chồng con,
24 – Thè-lè lưỡi chai,
Chẳng ai thời nó.
Khum-khum gọng vó,
Chẳng nó thời ai.
25 – Thiên duyên kỳ ngộ gặp chàng,
Khách gì như thể phượng hoàng gặp nhau.
Tiện đây ăn một miếng giầu,
Hỏi thăm quê quán ở đâu chăng là.
Xin chàng quá bước vào nhà,
Trước là hỏi chuyện, sau là nghỉ chân.
26 – Thiều quang đãng rật,
Thục khí nhân huân,
Ngũ lão ban đổng kiên lão.
Tam đa chúc hiệp hoa phong,
Tam đạt tôn chữ Sỉ làm đầu.
Ai ai cũng mừng ông Trùm tuổi thọ.
Sách có chữ rằng : “Tuế hữu tứ thời Xuân tại thủ, Nhân kiêm ngũ phúc thọ vi tiên []
Mừng ông Trùm đây Phúc Lộc kiêm tuyền []
Lại gồm chữ “Hương trung thượng thọ []
Tước lộc thế mà danh lợi thế,
Dẫu nghìn năm còn tiếng thơm dai.
Thảnh thơi thọ vực xuân đài,
Đâu đâu cũng hoan hài ca vũ.
27 – Thiệt hại thay cho thằng bé lên ba,
Nó lăn, nó khóc giữa nhà năm gian.
Khóc than giữa chốn linh sàng,
Ba vuông nhiễu tím đôi hàng chữ vôi.
Chớ thiệt hại thay, người thác thì đã yên rồi,
Để cho người sống ở đời trơ-vơ.
Ba bốn năm nhang khói thiếp tôi phụng thờ,
Đầu đội chữ Hiếu, tay xơ chữ Tình.
Chứ Hiếu Trung thiếp tôi gánh vác một mình,
Chẳng hay chàng có thấu tình thiếp chăng,
Đường đi khuất nẻo khói chúng.
28 – Thóc đèn hương thơm hơn mọi thóc,
Điểm trên lầu trống dục đinh đông.
Năm canh gió mát giăng trong.
Thần hôn định tỉnh một lòng chớ sai.
Ai ôi nghe lấy ai ai.
29 – Thôi đừng lấy chú biện tuần.
Thuy rằng bóng bẩy, nợ nần chan-chan.
Thà rằng lấy chú sẩm xoan,
Công nợ chẳng có, hát đàn cung mây.
30 – Thuyền tình đã ghé tơi nơi,
Khách tình sao chẳng xuống chơi thuyền tình.
Thuyền không đỗ bến Giang đình.
31 – Thuyền ai đứng chực bên sông,
Có lòng đợi khách hay không hỡi thuyền ?
Để ta kết nghĩa làm quen.
32 – Thuyền ai lơ-lửng bên sông,
Hay thuyền chú lái chờ chồng tôi chăng ?
Ngày ngày ra đứng bờ sông,
Hỏi thăm chú lái nào chồng tôi đâu ?
– Chồng em còn ở sông Ngây,
Buôn chè Mạn-hảo, năm sau mới về.
XenCarta
© Jason Axelrod from 8WAYRUN.COM